- Ít ai nghĩ rằng giữa trung tâm Hà Nội, Sài Gòn lại tồn tại những nghề lạ đời nhưng lại mang đến doanh thu tiền tỷ mỗi năm như nghề chăn trâu, buôn lá tre, nuôi mèo, khắc dưa hấu, làm đẹp cho thú cưng... Nghề mục đồng giữa phố Nhiều người không ngờ giữa trung tâm Sài Gòn sầm uất, nhà cửa ken dày thế mà vẫn có cảnh từng đàn trâu, bò lúc nhúc gặm cỏ đẹp như tranh vẽ? Quan trọng hơn, những 'mục đồng' Sài Gòn kiếm tiền tỉ từ việc chăn thả.

Bộ sưu tập nổi bật/ Bộ sưu tập khác của Foody

7 Địa điểm - Hoàng Việt Nguyễn

Nem chua rán, trà chanh... đã không còn là cái tên xa lạ đối với ẩm thực Sài Gòn. Những hương vị đậm chất thủ đô này từ khi "Nam tiến" đã tạo nên cơn sốt không hề nhỏ, được giới trẻ đón nhận nhiệt tình. Dần dần quán ăn vị Bắc trở nên phổ biến tại Sài thành và dưới đây là những địa chỉ được đánh giá cao nhất.

Là một trong những quán ăn vặt Hà Nội ở Sài Gòn, Hà Nội Ngon hiện nay được nhiều bạn trẻ lựa chọn để khám phá hương vị thủ đô. Món ăn nổi bật nhất là nem chua rán luôn nóng giòn hấp dẫn. Viên nem tròn nhỏ, có độ dai giòn và đậm vị, bên ngoài còn bao bằng lớp bột chiên xù làm tăng thêm phần đặc sắc.

Ngoài ra món bánh giò Đông Các cũng là món được đánh giá cao tại đây. Món ăn phong phú hương vị với nhân nem chua, thịt nướng, xúc xích... thấm đượm trong sốt cay the đầy kích thích.

Quán có không gian được trang trí xinh xắn, tuy không được rộng nhưng lại thoải mái và thoáng đãng. Tuy nhiên, menu của quán không nhiều sự lựa chọn nên sẽ dễ gây nhàm chán cho thực khách.

Tuy nằm tương đối xa trung tâm nhưng Kiot Ăn Vặt cũng thu hút nhiều "dân nghiện" quà vặt Hà Nội. Phần ăn được trình bày chỉn chu bên trong mẹt rất đúng chất thủ đô với những chiếc nem chua rán, phô mai que hay snack khoai tây chiên... Mỗi món ăn đều được đánh giá cao về hương vị, nem chua thì giòn dai nóng sốt còn phô mai que khiến người ta phải xuýt xoa với độ béo thơm hấp dẫn.

@vivianpham, @conheobeobeo, @kiothanoi104

Quán thuộc kiểu ven đường, bàn ghế đơn giản phù hợp với những ai thích kiểu đường phố thoải mái. Bạn có thể gọi riêng từng món hoặc thưởng thức theo kiểu mẹt với nhiều kích cỡ. Tối mát trời mà có địa chỉ trà chanh "chém gió" như thế cũng hấp dẫn quá đấy nhỉ?

Ngõ 8 từ lâu đã trở thành "thánh địa" của những ai yêu thích ăn vặt Hà Nội bởi đến đây bạn có thể chìm đắm với nhiều lựa chọn phong phú. Nem chua rán, phở cuốn, bánh gối, nộm hay mực sữa chiên... tất cả đều góp mặt để thực khách thỏa thích khám phá. Mỗi món đều tạo được ấn tượng riêng khi được nêm nếm vừa miệng, đúng vị.

Tuy nhiên có một hạn chế là không gian quán tương đối nhỏ với lượng khách đông đúc, bởi thế đôi khi tạo cảm giác nóng và ngộp. Mỗi món có mức giá tầm 30k - 50k nhưng lượng thức ăn tương đối ít nên làm thực khách cảm thấy chưa "đã thèm".

Nếu đi nhóm đông và muốn khám phá nhiều món ăn Hà Nội hơn thì No.96 có thể đáp ứng được yêu cầu của bạn. Quán nằm ngay khu trung tâm, dễ tìm và có không gian tương đối rộng. Menu đầy đủ những món từ lai rau quà vặt đến ăn no, đương nhiên sẽ chẳng thiếu những cái tên nổi bật như nem chua, đậu rán, phô mai que, khoai kén...

@saigonese1993, @jaunty_jan 96, @sweet_girl306

Nem chua làm hài lòng thực khách với lớp vỏ giòn tan nhưng phần nem vẫn giữ độ mịn dai hấp dẫn. Hầu hết các món đều chế biến ngay khi có khách gọi nên có độ nóng thơm bắt vị. Tuy nhiên cũng vì thế mà thực khách phải đợi lâu mới được phục vụ. Bên cạnh đó, do ngay trung tâm nên mức giá ở No.96 tương đối "nhỉnh" hơn mặt bằng chung nhé.

Từ khoảng 100 năm nay, có ba dòng người Hà Nội di dân vào Sài Gòn trong 3 giai đoạn: trước 1954, năm 1954 và sau 1975. Họ sống rải rác ở hầu hết các quận của TP.HCM, nhưng tập trung nhiều nhất là ở quận 1, quận 3 và quận Tân Bình. Trong đó, khu dân cư K300, khu phố 4, phường 12, quận Tân Bình được xem là một “lát cắt” của Hà Nội ở vùng đất phương Nam này. Không tiếng nhạc xập xình, không quán xá ồn ào, khu dân cư là một Hà Nội tĩnh lặng, trầm mặc với những mái nhà mang kiến trúc cổ, những tiếng nhạc dân ca, ca trù êm dịu, cùng những quán hàng xén nhỏ xinh.

Một quán phở của người Hà Nội ở TP. HCM

Phong cách của người Hà Nội ở Sài Gòn có lẽ không thể nhận ra qua một cái liếc nhanh khi đi trên đường. Mà phải tiếp xúc với họ, bước vào không gian ngôi nhà của họ mới có thể nhận ra “chất Hà Nội” vẫn còn neo giữ trong tâm hồn họ. Người Hà Nội ở Sài Gòn, vừa có nét thanh lịch của người xứ Tràng An, lại vừa pha chút phóng khoáng của người dân Nam Bộ. Người Hà Nội dẫu vài ba đời ở Sài Gòn, vẫn đi nhẹ, nói khẽ, vẫn giữ những chuẩn mực của ngôn ngữ giao tiếp, nề nếp gia đình như phong tục ngoài Bắc. Con cháu trong nhà luôn biết kính trên, nhường dưới, đi thưa về gửi. Không khí gia đình luôn hòa thuận, ấm áp. Trong bữa cơm gia đình, hay dịp cúng giỗ luôn có hương vị của những món ăn Hà Nội trong đó.

Không lẫn vào đâu được cái “chất người Hà Nội” ở Sài Gòn là phong cách ẩm thực của họ. Ở khu phố K300 của người Hà Nội cứ mỗi dịp Tết đến là lại có một phiên chợ lá dong. Chợ chỉ họp trong vài ngày sắp Tết, bán toàn lá dong, lạt giang từ ngoài Bắc chuyển vào dùng để gói bánh chưng.

Giữa TP. HCM có một siêu thị Hà Nội như một cái chợ miền Bắc thu nhỏ, mùa nào bán thức nấy. Chúng ta có thể tìm mua ở đấy từ những món như giò Hà Nội, gạo nếp, đến những thứ như lá húng lìu, tía tô, quả sấu non, ô mai, bánh cốm... Và nhiều năm nay, mỗi dịp Tết về, lẫn trong những cội mai vàng của miền Nam là sắc màu hồng ngày Tết đặc trưng của Hà Nội, màu hoa đào Nhật Tân. Sắc màu hồng thắm của Bích đào, hồng phớt của Đào phai làm dịu đi cái nắng muôn thủa của vùng đất phương Nam này.

Phở Bắc là một trong những món ăn đặc trưng ở Sài Gòn. Nhưng phở Bắc khi vào trong này, hương vị và nguyên liệu đã thay đổi đi khá nhiều để phù hợp với khẩu vị của người miền Nam. Chỉ có quán phở Thìn, nằm trên đường Nguyễn Đình Chiểu, quận 3 là được nhiều người công nhận vẫn còn nguyên cái hương vị của phở Hà Nội. Một quán phở mà như có người từng nói rằng, khi đến ăn không chỉ là ăn phở Hà Nội, mà là vài chục phút được sống trong cái không khí của Hà Nội, hơi thở của Hà Nội. Bởi người chủ quán, trong nỗi thương nhớ Hà Nội của lòng mình, đã biến quán phở thành một không gian rất… Hà Nội. Với đường nhựa cũ, cột điện cũ, vỉa hè cũ giữa hai bên dãy phố cổ chạm nổi trên tường, tô, chén, dĩa, muỗng là gốm sứ Bát Tràng chính hiệu.

Người Hà Nội ở Sài Gòn, ngay đến công việc làm ăn cũng không xô bồ, vội vã. Có thể họ không là tri thức, có thể họ cũng buôn thúng bán mẹt, cũng giao dịch, buôn bán mà sao vẫn thấy có chút gì chậm rãi, khoan thai, lịch thiệp ở trong đó. Người Hà Nội ở Sài Gòn sống mỗi ngày cùng những sợi dây vô hình với gốc gác, quá khứ của mình. Như trong “Thương nhớ mười hai”, nhà văn Vũ Bằng từng viết “Ăn một tô hủ tíu thì nhớ đến phở Bắc chính cống ăn vào một buổi sáng rét căm căm. Trông thấy cua bể thì nhớ đến bát canh cua đồng nấu với rau rút và khoai sọ. Gặp một ngày bão rớt thì lòng lại buồn rười rượi, nhớ đến thu sơ với gió may, hoa vàng”.

Nhưng cái nỗi thương nhớ ấy là thương nhớ về một Hà Nội trong lòng những người Hà Nội ở Sài Gòn. Là những níu kéo để gìn giữ miền ký ức về nơi mình đã sinh ra, và từ đó ra đi đến sinh sống ở một vùng đất khác lạ về văn hóa, tập tục. Còn giờ đây với Sài Gòn, Hà Nội không còn khoảng cách của nỗi nhớ vời vợi về khoảng cách, bởi dấu ấn kinh kỳ mà người Hà Nội mang theo trong hành trình hội nhập với vùng đất phương Nam này đã tạo nên một phong cách Hà Nội ở Sài Gòn.

Bữa sáng được coi là một trong những bữa ăn quan trọng nhất trong ngày. Chúng giúp cơ thể chúng ta khởi động quá trình trao đổi chất, đốt cháy calo và cung cấp năng lượng để bắt đầu cho những hoạt động trong ngày mới. Nếu bạn đang ở Sài Gòn hoặc có dịp đến thăm nơi đây thì nên ăn gì vào buổi sáng? Ăn ở đâu để thưởng thức được những món ngon, bổ và rẻ? Đây có lẽ là mối quan tâm của rất nhiều người mỗi khi thức dậy vào buổi sáng. Hãy cùng Du lịch Hòa Bình Việt Nam khám phá các quán ăn sáng Sài Gòn ngon, đầy đủ dinh dưỡng cho một ngày làm việc nhé!

1. Hủ tiếu: là một trong những món ăn sáng ngon nhất ở Sài Gòn rất được nhiều người yêu thích. Bởi giá tiền bình dân nhưng rất ngon và giúp cho bạn có đầy đủ năng lượng để bắt đầu một ngày dài làm việc. Hủ tiếu có rất nhiều sự lựa chọn như hủ tiếu nam vang, hủ tiếu xương, hủ tiếu hải sản, hủ tiếu bò viên, hủ tiếu mực… tất cả đều mang lại hương vị thơm ngon, hấp dẫn vị giác người thưởng thức.

- Một số địa chỉ quán hủ tiếu ngon:

Sadec quán: 154 Nguyễn Đình Chiểu, quận 3 Hủ Tiếu Mì Sườn: 105 Lò Siêu, Phường 16, quận 11 Hủ tiếu mì Du Ký: 91 Lũy Bán Bích, phường Tân Thới Hòa, quận Tân Phú Hủ tiếu mực ông già Cali: 30 Nguyễn Thị Minh Khai, Đa Kao, Quận 1 Hủ tiếu nam vang Thành Đạt: 34 Cô Bắc, Cầu Ông Lãnh, quận Phú Nhuận

2. Bánh mì: một món ăn sáng ngon phổ biến với mọi đối tượng từ người già, học sinh, sinh viên, người lao động, nhân viên văn phòng… bởi món này có thể mua ngay dọc đường, tiện cầm mang đi và giá lại siêu rẻ. Ngay cả những du khách phương Tây cũng đánh giá rất cao về món bánh mì, được coi như một phần tinh hoa của văn hóa ẩm thực Việt Nam. Bánh mì được biến tấu nhiều nhất theo thời gian. Nhưng dù có biến tấu với bất kì hình thức nào thì nó vẫn luôn khiến người ăn bị hấp dẫn bởi sự hòa trộn sáng tạo các nguyên liệu của người bán hàng.

Quán bánh mì số 110 Hoàng Văn Thụ, quận Phú Nhuận Quán bánh mì Năm: Lô A, Chung Cư Khánh Hội 1, 360C Bến Vân Đồn, P. 1, Quận 4 Bánh mì Bảy Hổ: 19 Huỳnh Khương Ninh, P. Đa Kao, Quận 1 Bánh mì Xíu mại cô Hoa: 397 Phan Xích Long, Phường 2, quận Phú Nhuận Bánh mì xíu mại khô: 358 Nguyễn Thị Minh Khai, Phường 5, Quận 3 Bánh mì chảo Hòa Mã: số 53 Cao Thắng, Quận 3

3. Bún bò: là một sự lựa chọn ăn sáng hấp dẫn mà bạn không thể bỏ qua. Bún bò ở Sài Gòn được nấu khá đa dạng, từ bún bò Huế, bún tái, bún bò Nam Bộ, bún bò Hà Nội… đều được bày bán rộng rãi và rất được được ưa chuộng. Trong đó, bún bò Huế là món được nhiều người lựa chọn nhất. Bún bò Huế rất nổi tiếng ở Sài Gòn. Sáng sớm, được ăn một bát bún bò Huế đầy ắp thịt bò, giò heo, mọc…ăn kèm với giá, rau sống, rau thơm các loại sẽ đầy đủ năng lượng cho một ngày làm việc vất vả của bạn.

- Các địa chỉ ăn sáng với món bún bò:

Bún bò Huế: 14B đường Số 46, Phường 5, Quận 4 Bún bò Cao: 201 Huỳnh Văn Bánh, Phường 12, quận Phú Nhuận Bún bò Sài Gòn: 214B1 Nguyễn Trãi, phường Nguyễn Cư Trinh, Quận 1 Bún bò Mộc Huế: 16d Kỳ Đồng, Phường 9, Quận 3 Bún bò Nam Bộ Bà Bà: 76 Nguyễn Thái Bình, phường Nguyễn Thái Bình, Quận 1 Bún bò Cao: 201 Huỳnh Văn Bánh, Phường 12, quận Phú Nhuận

4. Các món xôi: xôi ở Sài Gòn có khá nhiều loại để bạn chọn lựa. Có xôi của người miền Tây thơm lừng nước cốt dừa hay xôi cốm, xôi xéo đặc sản Hà Nội đến các loại xôi phổ biến ở Sài Gòn như: xôi đậu, xôi bắp, xôi gà, xôi mặn, xôi xá xíu…Trong những buổi sáng không có nhiều thời gian dành cho ăn uống, xôi sẽ là sự lựa chọn vừa tiện lợi, vừa nhanh để tiếp đầy năng lượng cho ngày mới của bạn.

- Một vài địa chỉ bạn có thể tham khảo:

Xôi Linh: 80A Điện Biên Phủ, phường Đa Kao, Quận 1 Xôi gà cô Lan: 14B Kỳ Đồng, Quận 3 Xôi Ngon: 230/11 Thống Nhất, Phường 10, quận Gò Vấp Xôi Xéo Hà Nội: 68 Đường Nguyễn Biểu, Phường 1, Quận 5 Xôi Bình Tiên – Minh Phụng: 88 Minh Phụng, Phường 5, Quận 6 Xôi Gà Cô Lan: 14B Kỳ Đồng, Quận 3 Xôi gà Number One: số 15 Nguyễn Trung Trực, Bến Thành, Quận 1

5. Bún thịt nướng: là một trong những món ăn sáng khá phổ biến của người dân Sài Gòn. Một tô bún bên trên là thịt nướng, chả nem, chả giò ăn kèm với giá, rau sống và rau thơm các loại vô cùng hấp dẫn. Bún thịt nướng ngon là ở thịt nướng ướp vừa vặn, mùi thơm hấp dẫn cùng nước mắm chua ngọt đậm đà.

- Địa điểm ăn sáng với món bún thịt nướng:

Bún thịt nướng chị Tuyền: 175 Cô Giang, Quận 1 Bún thịt nướng Kiều Bảo: 339/12 Tô Hiến Thành, Quận 10 Bún thịt nướng Quán 339: 339/7 Tô Hiến Thành, Phường 13, Quận 10 Bún thịt nướng anh Ba : 126 Lê Văn Sỹ, Phường 10, quận Phú Nhuận

6. Cháo lòng: cũng là một trong những món ăn sáng Sài Gòn được ưa chuộng. Những bát cháo lòng nóng hổi với đầy đủ: huyết, gan, dạ dày, lòng… Cháo được nấu với nước luộc tiết nên có màu nâu nâu, hạt gạo nở bung đều và sánh mịn, vị vừa phải. Để thêm vị bạn có thể cho thêm hạt tiêu và ớt bột, ăn kèm với quẩy, rau thơm và giá. Đa số các quán cháo lòng chỉ là hàng bình dân nhưng chất lượng vẫn rất đảm bảo.

Quán cháo lòng: 374 Lê Văn Sỹ, quận Tân Bình Quán cháo lòng 170B Võ Thị Sáu, Quận 3 Cháo lòng chợ Bến Thành: 49 Phan Chu Trinh, P. Bến Thành, Quận 1

7. Bún mọc: là món ăn sáng Sài Gòn đáp ứng đủ tiêu chí: ngon, chất và no. Bún mọc Sài Gòn thường sẽ có sườn, mọc, các loại chả lụa, chả quế, chả lá, chả chiên…Điều quan trọng của tô bún chính là nước dùng, nước dùng bún mọc được ninh từ xương nên khi ăn bạn sẽ cảm nhận được vị ngọt thanh tự nhiên, hợp khẩu vị. Nước vị đậm đà mà rất trong, là sự hòa quyện của thịt thăn và xương hầm. Ngoài ra, bún mọc cũng sẽ ăn kèm với đĩa rau sống, bắp chuối, giá đỗ, húng thơm… Bạn có thể thêm chanh, ớt và tiêu để phù hợp hơn với khẩu vị.

- Một số địa chỉ ăn bún mọc ở Sài Gòn:

Bún mọc Thanh Mai: 14 Trương Định, Quận 1 Bún mọc sườn: 308 Hoàng Văn Thụ, quận Tân Bình Bún mọc Hùng Mập: 29 Nguyễn Văn Quá, Quận 12

8. Bánh cuốn: nếu trong một buổi sáng thời tiết nóng không thể ăn các món nước nóng nghi ngút khói thì bánh cuốn sẽ là một sự lựa chọn thay thế tuyệt vời. Bánh cuốn thường có nhiều loại như bánh cuốn trứng, bánh cuốn thịt băm, bánh cuốn hành …Bạn cũng có thể ăn kèm thêm chả các loại, thịt nướng hay lạp xưởng. Miếng bánh cuốn mềm mướt có thêm hành phi vàng giòn thơm lừng và rau thơm, chấm cùng với nước chấm hơi ngòn ngọt, mặn mặn rất dễ ăn.

- Quán ăn sáng có món bánh cuốn ngon ở Sài Gòn:

Bánh cuốn Trứng: 55/19 Vạn Kiếp, P. 3, quận Bình Thạnh Bánh cuốn Nam Việt: 152 Nguyễn Biểu, P. 2, Quận 5 Bánh cuốn Phố Xưa: 395 Hoàng Sa, P. 8, Quận 3 Bánh cuốn Thiên Hương: 179A Đường 3/2, Quận 10 Bánh cuốn Minh Tú: 57 Nguyễn Hậu, quận Tân Phú

9. Bánh ướt: bánh ướt của người miền Nam khác với bánh cuốn của người miền Bắc và miền Trung. Bánh được tráng một lớp bột mỏng, mềm và luôn nóng hổi. Người bán sẽ cắt bánh ướt ra thành từng lát mỏng để người ăn dễ thưởng thức. Bánh ướt ăn cùng nước mắm với vị cay ngọt vừa ăn. Thường thì một đĩa bánh sẽ bao gồm bánh ướt, chả các loại, nem chua, rau thơm, hành phi, mỡ hành và chút tép khô. Tùy theo yêu cầu của người ăn mà người bán sẽ thêm nhân cho đa dạng hơn.

- Địa chỉ quán bánh ướt tham khảo:

Bánh ướt nóng Cô Bắc: 314 Cô Bắc, phường Cô Giang, Quận 1 Việt Ngon Food: 130 Ni Sư Huỳnh Liên, Phường 10, quận Tân Bình Bánh ướt Yến Thu: 3 Lê Văn Linh, Phường 13, Quận 4 Bánh ướt Ban Mê - Chi Nhánh 2: 14/7 Kỳ Đồng, Phường 9, Quận 3 Bánh ướt Phú Kiệt: 513, Lạc Long Quân, Phường 5, Quận 11 Bánh ướt nóng Cô Bắc: 314 Cô Bắc, phường Cô Giang, Quận 1

10. Phở: món ăn sáng Sài gòn không thể bỏ qua. Phở không chỉ là một món ăn sáng quen thuộc của người Sài Gòn mà còn là một món ăn sáng phổ biến của người Việt Nam.

Thành phần chính của phở là bánh phở, nước dùng cùng với thịt bò hoặc thịt gà cắt lát mỏng. Các gia vị ăn kèm gồm giá trụng, rau thơm các loại, tương đen, hành lá, tiêu, chanh, nước mắm, ớt… Khác với vị phở của miền Bắc, phở miền Nam có hương vị ngọt và lạ miệng hơn rất nhiều.

- Địa điểm ăn sáng Sài Gòn với món phở ngon nhất:

Phở 1954: 31 Trương Định, P. Bến Thành, Quận 1 Phở Thìn – Phố Nhỏ: 62 – 64 Trần Lựu, phường An Phú, Quận 2 Phở Cao Thắng: 34 Cao Thắng, Phường 5, Quận 3 Phở bò Phú Gia: 146E Lý Chính Thắng, Phường 14, Quận 3 Phở Nam Vương: 135 Đường Võ Oanh, Phường 25, quận Bình Thạnh Phở Phú Vương : 339 Lê Văn Sỹ, Phường 1, quận Tân Bình

11. Mì Quảng: là món ăn đặc trưng của xứ Quảng Nam. Sau khi du nhập vào Sài Gòn, món mì này đã nhận được sự yêu thích của rất nhiều thực khách bởi quá trình chế biến kỳ công cùng hương vị thơm ngon, đậm đà mang cái hồn của xứ Quảng.

Phần nước lèo mì Quảng thường rất ít. Nhưng nó là cả một quá trình chế biến tỉ mỉ từ các nguyên liệu như gà hoặc sườn heo. Sợi mì thường có màu vàng hoặc trắng bản to, dày ăn cùng với thịt, trứng, tôm, rau sống…Mì Quảng đúng điệu phải ăn kèm thêm với bánh tráng nướng bẻ nhỏ.

- Địa chỉ quán mì Quảng tham khảo:

Mì Quảng 3 Anh Em: 193 Cách Mạng Tháng 8, Phường 4, Quận 3 Mì Quảng Sâm: 8 Ca Văn Thỉnh, Phường 11, quận Tân Bình Mì Quảng Phú Chiêm: 26 Cầu Xéo, phường Tân Quý, quận Tân Phú

12. Bánh canh: Bánh canh là món ăn sáng Sài Gòn không còn xa lạ gì đối với những người đam mê ẩm thực. Bánh canh Sài Gòn cực kì đa dạng, từ bánh canh cua, bánh canh cá lóc, bánh canh tôm, bánh canh mực đến bánh canh giò heo, bánh canh ghẹ… đều vô cùng thơm ngon và hấp dẫn.

Hiện nay, sợi bánh canh thường có 2 loại: bánh từ bột lọc và bánh từ bột gạo. Trong đó, các loại bánh bột gạo sẽ được ưa chuộng hơn với độ mịn thơm đặc trưng và ít dai hơn bột lọc.

Tại Sài Gòn, bánh canh thường được bán tại các quán ven đường. Tuy không có bảng hiệu lớn, sang trọng nhưng vẫn được rất nhiều người yêu thích. Có nhiều hàng bánh canh hiện nay đã có thâm niên hàng chục năm trong nghề.

- Quán bánh canh ngon ở Sài Gòn:

Bánh canh cua Dung: 291/10 Võ Văn Tần, Phường 5, Quận 3 Banh canh cua 14: 215 Trần Bình Trọng, Phường 3, Quận 5 Quán bánh canh ghẹ Ba Sạch: 66 Hoa Cúc, Phường 7, quận Phú Nhuận.

13. Bún riêu: là một món ăn dân dã và rất mộc mạc hương vị đồng quê rất được nhiều người biết đến. Với hương vị đặc biệt, thơm ngon món ăn này là sự kết hợp từ nước lèo có vị chua của me với cà chua chín, vị béo của riêu cua đồng tươi, cái dai dai giòn giòn của giò heo, da heo, huyết heo, ốc, đậu hũ, thêm chút mắm tôm và ớt xay, ăn kèm với đĩa rau sống và rau thơm các loại. Tất cả đã góp phần làm nên sự phong phú khác biệt cho tô bún.

- Quán bún riêu ngon ở Sài Gòn:

Bún riêu Đà Lạt -Cô Giang: 64 Cô Giang, phường Cô Giang, Q.1 Bún riêu 322: 322 Lê Văn Sỹ, Quận Tân Bình Bún riêu Dì Sang: 132 Cao Thắng, Phường 17, quận Phú Nhuận Bún riêu cua ốc Vườn Chuối: 417, Vĩnh Viễn, Quận 10. Bún riêu Gánh chợ Bến Thành: 16-18 Phan Bội Châu, Bến Thành, Quận 1. Bún riêu Yến: 1348, Trường Sa, quận Tân Bình. Bún riêu Hòa Hưng: 77, Hoà Hưng, Quận 10.

14. Bún quậy Sài Gòn: món này thực chất có nguồn gốc từ Phú Quốc, được đánh giá cao từ hương vị, màu sắc đến cách bài trí món ăn. Chính vì bún được làm ngay tại chỗ nên cảm nhận rõ được vị tươi và mềm. Bún tươi từ gạo thuần chất sạch sẽ, không chất bảo quản hay phụ gia. Ngay sau khi trụng xong, bún được vớt ra và xả ngay với nước lạnh để giữ được độ dai mà vẫn giòn. Nước dùng được ninh kỹ, vị ngọt thanh khiến món ăn càng thêm phần hấp dẫn. Một bát bún quậy tuy nhìn qua đơn giản thế thôi nhưng khi ăn vào sẽ cảm nhận được vị thơm ngọt của tôm và chả cá. Món bún quậy khác biệt ở chỗ là không nêm nước mắm mà chỉ dùng muối ớt. Đặc biệt, có một quầy gia vị riêng đầy đủ các loại cho thực khách thoải mái lựa chọn và tự trộn cho mình một chén nước chấm ưng ý. Bún quậy có rất nhiều vị cho mọi người lựa chọn như bún quậy chả cá, bún quậy sứa, bún quậy bạch tuộc, bún quậy chả tôm, bún quậy bò Mỹ…

- Các hệ thống bún Quậy Phú Quốc tại Sài Gòn:

09 Lô A, Chung Cư Bàu Cát 2, Thái Thị Nhạn, Phường 10, quận Tân Bình 210 Nguyễn Tri Phương, Phường 4, Quận 10 736 Phan Văn Trị, Phường 10, quận Gò Vấp 311 Phan Đình Phùng, Phường 15, quận Phú Nhuận 204A Hoàng Diệu 2, Phường Linh Chiểu, quận Thủ Đức 162B Hậu Giang, Phường 6, Quận 6

15. Súp cua: súp có đặc điểm là nhanh, tiện, rẻ mà vẫn đảm bảo đầy đủ dinh dưỡng nên được nhiều người lựa chọn. Món ăn này nhìn qua rất hấp dẫn bởi vì nó được kết hợp từ rất nhiều nguyên liệu, nào là trứng bắc thảo vừa béo vừa bùi, trứng cút, óc heo, thịt cua xé, ngô ngọt, các loại nấm... Tô súp thơm lừng, sóng sánh, đặc biệt dậy mùi rau thơm và hạt tiêu. Một số nơi sẽ ăn kèm với bánh mì hay quẩy giòn nữa

Súp cua Bông: 59C Mạc Đĩnh Chi, Quận 1  Súp cua Trang: 210 Vạn Kiếp, quận Bình Thạnh Sup cua Hạnh: 517 Sư Vạn Hạnh, Quận 1 Súp cua bong bóng cá: 239 Lương Nhữ Học, Quận 5 Súp cua Bông: 59C Mạc Đĩnh Chi, Quận 1 Súp cua Dũng: Nguyễn Hữu Hào, Quận 4

Trên đây là danh sách các món ăn sáng Sài Gòn có kèm địa chỉ quán ăn mà Du lịch Hòa Bình Việt Nam đã tổng hợp. Hy vọng sẽ giúp cho bạn thêm nhiều lựa chọn để có những món ăn sáng vừa phù hợp với mình vừa phù hợp với công việc hàng ngày. Chúc bạn sẽ luôn có một bữa sáng chất lượng cho ngày mới tràn đầy nhiệt huyết.

Ban đầu, tiệm phở Minh cũng không có rau giá ăn kèm, nhưng rồi khách hàng yêu cầu nên phải nêm đường, thêm rau giá, tương đen, tương đỏ cho phù hợp gu của thực khách. Ảnh: VGP/Giang Vũ

Vào năm 1941, theo nhà báo Phạm Công Luận, tờ tuần báo Phú Thọ Công Thương có đăng một quảng cáo lược lại như sau: "Sạch sẽ và ngon có tiếng: Hà thành phở Bắc". Phía dưới nêu rõ: "Tiệm cơm Annam chuyên nấu các món ăn Bắc: Món phở và sách bò theo đúng như ngoài Bắc". Quán "Hà thành phở Bắc" này đặt địa chỉ tại số 17 đường Galliéni (Trần Hưng Đạo, Quận 1 ngày nay). Câu quảng cáo khẳng định tính nguyên bản của món phở Bắc được nấu và bán tại Sài Gòn từ năm 1941.

Nhà nghiên cứu Lý Lược Tam, gốc Triều Châu kể: Phở thoạt đầu là thức ăn của người bình dân, bán trên xe đẩy của người Bắc di cư đi khắp hang cùng ngõ hẻm những năm sau 1945. Lúc đầu chỉ có món phở tái nêm nước mắm. Sau bán thịt tái không hết, họ luộc thịt làm thêm phở chín. Đầu những năm 1960, người Tàu Chợ Lớn chế ra tương đỏ, tương đen và phở tiếp nhận luôn yếu tố ngoại lai này. Sau đưa lát chanh tươi vắt vào nước lèo tạo vị ngọt thanh, thêm giá trụng, hành chần, rau ngò gai, quế… và bây giờ có cả rau ngổ, giá sống và hành tây xắt mỏng.

Theo lời kể của chủ tiệm phở Bình (7 Lý Chính Thắng, Quận 3), ông Ngô Toại, vào năm 1946 ông từ Bắc trốn vào miền Nam và từ hai bàn tay trắng, ông bắt đầu lập nghiệp, thu được một số vốn sau đó mở một chòi bán phở nhỏ tại đây. Tiệm phở Bình tọa lạc ngay vị trí trung tâm thành phố, thời chiến, tiệm sát vách với Sở Mỹ (Cơ quan viện trợ của người Mỹ đóng tại Sài Gòn), hằng ngày có nhiều lính Mỹ thường xuyên ra vào quán để ăn uống. Tuy nhiên, tận dụng chiêu thức tâm lý "nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất", vào năm 1963, tiệm phở Bình đã được chọn làm địa điểm liên lạc, nuôi giấu cán bộ đơn vị F100 thuộc biệt động Sài Gòn.

Theo nhà văn Tô Hoài, ở Sài Gòn năm 1940 chỉ có hai chỗ bán phở Bắc. Một là ở hẻm đường Espagne tức là đường Lê Thánh Tôn hiện nay và một ở Chợ Cũ (khu vực đường Hàm Nghi). Rồi đến năm 1950, tức là mười năm sau đó, phở Bắc chỉ phát triển thêm mỗi một tiệm ở đường La Grandière (Lý Tự Trọng).

Ông Trần Văn Phồn (đã mất), chủ tiệm phở Cao Vân trên đường Mạc Đĩnh Chi từng chia sẻ: Sinh ra tại Hà Nam, lớn lên ông Phồn theo anh trai đi bán phở ở Ngã tư Sở (Hà Nội) những năm 1930-1940. Thời đó, hai anh em thuê một cái nhà nhỏ và để xe phở ở đó, người bán chỉ bỏ thịt và gia vị vào tô phở, khách sẽ tự chan nước dùng vào tô rồi kiếm chỗ ngồi ăn. Mỗi ngày nấu chỉ một nồi phở, bán hết là nghỉ. Năm 1947, ông vào Sài Gòn và sinh sống bằng cách mở xe phở.

Lúc đầu ông bán phở ở đường Nguyễn Văn Giai (Tân Định), sau đó thuê một chỗ rộng và dựng quán lợp tôn ở đường Trần Cao Vân (vị trí ngày nay là Nhà thiếu nhi Quận 1) để bán. Sau này người chủ bán mảnh đất lại cho Mỹ nên ông phải chuyển ra đường Mạc Đĩnh Chi gần đó.

Thời kỳ đầu ông Phồn bán phở, người bán chỉ đếm trên đầu ngón tay. Trong ký ức của ông, có phở 79 (nằm ở vị trí quán Dìn Ký, đường Nguyễn Trãi ngày nay), phở Minh, xe phở Tương Lai (nằm ở đường Lý Thái Tổ bây giờ), phở Bình ở chợ Bà Chiểu, phở Lý Bổng (bà con với phở Bình - Lý Chính Thắng), phở Hương Nam…

Ông Uông Văn Bình, chủ tiệm phở Dậu (Nam Kỳ Khởi Nghĩa) cho biết: Mẹ ông là bà Dậu mở quán phở ở Sài Gòn từ năm 1958, sau khi di cư từ quê hương Nam Định vào. Nam Định là một trong những nơi có nhiều người theo nghề nấu phở. Theo tư liệu của các gia đình hành nghề phở ở Vân Cù, khoảng năm 1925, ông Vạn là người Nam Định đầu tiên trong làng ra Hà Nội mở quán ở phố Hàng Hành. Ông Bình cho biết, cách nấu phở bây giờ vẫn giữ nguyên công thức như xưa của bà Dậu, chỉ dùng xương ống bò để nấu nước phở.

Chủ nhân tiệm phở Minh (hẻm Pasteur, Quận 1) tiết lộ: Vào những năm 1940 ở Sài Gòn người ta bán phở gánh trước, sau đó mới đến xe phở. Hồi đó, phở Minh cũng không có rau giá, nhưng rồi khách hàng yêu cầu nên phải nêm đường, thêm rau giá, tương đen, tương đỏ cho phù hợp gu của thực khách.

Ông Trần Minh và các anh chị em rời quê ở Hà Đông - Hà Tây cũ vào Sài Gòn từ những năm 1920, sau khi làm một số nghề thì quay sang bán phở, học nghề từ ông bác ruột tên là ông Kỉnh, trước bán phở ở đường La Grandière (nay là đường Lý Trọng). Không biết ông Minh có cải tiến cách nấu phở không mà phở của ông bác thì không nổi tiếng, còn phở Minh vào những năm 1950 thì nổi như cồn, thu hút các các văn nghệ sĩ, chính khách miền Nam kéo tới nườm nượp.

Sợi phở của các tiệm phở Nam nhỏ hơn và dày hơn so với phở gốc Bắc, hình thức nhìn như sợi hủ tiếu. Ảnh: VGP/Giang Vũ

Theo tác giả Võ Đắc Danh trong bài ký Phở Hà Nội ở Sài Gòn thì chủ nhân của gánh phở Tàu Bay mà Tô Hoài nhắc đến tên thật là Phạm Đăng Nhàn. Ông Nhàn bán phở gánh ở vườn hoa Hàng Kèn, trước cổng sở hưu bổng Đông Dương từ năm 1938. Phở của ông ngon nổi tiếng nhưng khách qua đường không biết ông tên gì, chỉ thấy ông đội chiếc mũ cát két cũ của phi công nên gọi ông là Tàu Bay. Năm 1954, ông Nhàn di cư vào Sài Gòn và mở quán phở Tàu Bay trên đường Lý Thái Tổ. Ông mất năm 1976, phở Tàu Bay trở thành gia sản của bốn người con và gần mười người cháu nội, cháu ngoại giữ gìn và phát triển thương hiệu.

Nhìn lại lịch sử phở di cư, có thể thấy toàn các nhân vật xuất chúng với tay nghề nấu phở di cư vào Sài Gòn. Giờ đây, để đi tìm các tiệm phở gốc Bắc lâu đời nhất, bạn có thể đến Phở Minh, Phở Dậu, Phở Tàu Bay, Phở Bình, Phở Cao Vân… Một số tiệm thì không rau giá, một số tiệm vẫn chiều lòng thực khách miền Nam có rau giá, tuy nhiên điểm chung là hầm xương ống bò cho ra nước dùng thanh ngọt, có nêm đường nhưng rất ít, có thể ăn phở không rau giá vẫn hợp.

Tiệm phở Bắc đời mới hơn có thể kể tên Phở Phú Gia (Lý Chính Thắng), Phở Phú Vương (Lê Văn Sỹ quận Tân Bình), Phở Việt Nam (Trần Quốc Toản, Quận 3), Phở Định (Quận 7), Phở Xích (Quận 7)…

Phở vị Nam ăn kèm rau (lá quế, ngò gai, ngò ôm), giá trụng, tương đen, tương đỏ rất hợp vị. Ảnh: VGP/Giang Vũ

Phở vị Nam, dòng phở khác hoàn toàn

Phở vị Nam đương nhiên "made in Sài Gòn". Người miền Nam sau khi mê phở thì tìm cách mày mò nấu phở theo cách của họ. Phở vị Nam cũng có trường phái chỉ hầm xương ống như phở Bắc, nhưng cũng có trường phái hầm nhiều loại xương, nước đục mà không trong, và chắc chắn phải nêm thêm đường phèn cho vị ngọt thanh.

Dòng phở Nam chính tông phải kể tới Phở Hoà (Pasteur, Quận 3), Phở Hùng (đường Nguyễn Trãi, Quận 1), Phố Hàng Phở (Quận 10), Phở 2000 (Phan Chu Trinh, Quận 1), Phở Quyền (Hoàng Văn Thụ, Phú Nhuận), Phở Hiền Văn Hiến (Trần Quốc Toản, Quận 3), Phở Nhà (Nguyễn Văn Thương, Bình Thạnh), Phở Bi Sắt (Ngô Quyền, Quận 5), Phở 25 (Quận 8), Phở Đệ Nhất (Phạm Văn Hai, quận Tân Bình)…

Nếu như gia vị ở tiệm phở gốc Bắc chủ yếu là gừng nướng, hành nướng, có nơi thêm hồi, quế, thảo quả, đinh hương (cho rất ít) thì phở Nam cũng gia vị như trên mà nhiều hơn, nồng nàn hơn, có thêm cả hạt mùi già (hạt ngò), hạt tiểu hồi hương (fennel), thậm chí có thêm cả mía nướng.

Do vị khác, mùi cũng khác nên những người gốc miền Nam sẽ thích khẩu vị này hơn. Như vậy, từ thời kỳ đầu, phở chỉ có gừng và hành khô nướng, sau một quá trình phát triển, gia vị cho vào phở đã phong phú hơn rất nhiều và đương nhiên, vị phở cũng thay đổi theo thời gian.

Sợi phở của các tiệm phở Nam cũng khác tiệm phở gốc Bắc, sợi nhỏ hơn và dày hơn, hình thức nhìn như sợi hủ tiếu dai cọng to vậy.

Phở vị Nam ăn kèm rau (lá quế, ngò gai, ngò ôm), giá trụng, tương đen, tương đỏ rất hợp vị. Tô phở thơm hương nồng nàn.

Quá trình phát triển, gia vị cho vào phở phong phú hơn, nước phở Nam có thêm cả hạt mùi già (hạt ngò), hạt tiểu hồi hương (fennel), thậm chí có thêm cả mía nướng. Ảnh: VGP/Giang Vũ

Phở người Hoa nổi danh không kém

Người Hoa ở Sài Gòn cũng "định nghĩa" lại phở theo cách nấu của họ. Một trong những tiệm phở của người Hoa lâu đời nấu hợp khẩu vị người Sài Gòn là tiệm phở Lệ (Nguyễn Trãi, Quận 5). Tiệm có phở nạm, phở bò viên, phở tái, phở gân rất phong phú. Nồi nước dùng có nhiều nước béo và rất nhiều thực khách đã gọi thêm chén nước béo để ăn kèm phở.

Phở Phiêu Ký đường Nguyễn Án (Quận 5) cũng là một tiệm phở kiểu Hoa nổi danh. Phở tại đây khác hẳn với dòng phở phổ thông khác vì có phở lá sách, phở pín, phở tái nai, phở tổ ong, phở bao tử… vị lạ. Tạm gọi là kiểu phở nội tạng của con bò, giá khá cao và đông khách.

Phở là một món ăn được yêu thích đến mức, đến vùng đất nào sẽ được người dân tại đó tiếp thu và biến đổi cho phù hợp với lối sống và cảm quan của họ. Ăn tô phở Hà Nội sẽ rất khác với tô phở Sài Gòn, càng rất khác với phở ở Huế và Đà Nẵng…

Vì vậy, phở chỉ còn là tên gọi, còn nội dung của tô phở thì cứ theo khẩu vị của mình mà lựa chọn.

TP - Có nhiều người thường hỏi tôi: “Người Hà Nội vào Sài Gòn giờ ra sao?”. Thật khó trả lời, vì dân Hà Nội đến xứ này đã hàng trăm năm, qua bao nhiêu thế hệ, mỗi thời một khác. Chỉ riêng có nỗi nhớ Hà Nội là vẫn vẹn nguyên.

Những người được gọi là dân Hà Nội vào Nam thì không hẳn là người gốc Hà Nội (mà tìm đâu cho ra người gốc Hà Nội? Dân Hà Nội cũng từ các tỉnh tới lập nghiệp mấy đời là nhiều). Những người ở phố hàng cũng có, người từng làm việc tại Hà Nội cũng có, những người vùng lân cận Hà Nội… họ cũng được người Sài Gòn gọi chung là người Hà Nội. Đôi khi “cô em Bắc Kỳ” cũng được hiểu là “cô gái Hà Nội”, hay tấm “Áo lụa Hà Đông” cũng tượng trưng cho Hà Nội.

Ở quận 4 có một xóm làm nhạc cụ, chủ yếu làm đàn ghi ta. Họ hành nghề từ thời Pháp đến giờ. Rất nhiều người nghĩ rằng đó là đàn Sài Gòn, đàn miền Nam. Nhưng khi tôi tới gặp các nghệ nhân ở quận 4 nổi tiếng trong ngành đàn, họ nói với tôi: “Chúng tôi dân gốc Bắc. Thời Pháp làm đàn ở Hà Nội, cho chủ người Tây. Khi chủ vào Nam, chúng tôi vào theo, từ đó mà lập nghiệp chốn này”. Sinh thời, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn thường tìm tới tận xóm làm đàn để đặt cho mình những cây đàn ưng ý. Có khi ông còn đặt làm để tặng cho bạn bè của ông nữa.

Có người vào Sài Gòn làm công nhân, cũng có người vào làm kỹ sư. Thi sĩ Huyền Chi kể: “Bố tôi làm giám đốc hỏa xa 3 tỉnh, ông tên Hồ Văn Ánh. Do công việc duy trì đường hỏa xa, ông đi từ Bắc vào Nam. Đi tỉnh này mấy năm, qua tỉnh khác mấy năm. Sinh tôi ở Sài Gòn mà gia đình thì ở Phan Thiết. Ông cụ yêu thơ nên đặt tên các con là Nghiên, Thư. Đến cô con gái nhỏ này ông đặt tên là Hồ Thị Ngọc Bút. Khi làm thơ, tôi lấy bút danh Huyền Chi”.

Nhà thơ Huyền Chi với hai tác phẩm: “Thuyền viễn xứ” và “Đất Bắc”. Ảnh: Trần Nguyên Anh

Đất nước gặp cảnh chiến tranh, bố cô Huyền Chi ra Bắc chăm mẹ già, rồi gọi vợ ra cùng. Cô Huyền Chi ở lại Sài Gòn, không bao giờ còn thấy mặt mẹ cha. Cảm xúc cảnh chia ly mà Huyền Chi viết những câu thơ được Phạm Duy phổ nhạc, dân Sài Gòn ai cũng thuộc: “Lơ - thơ rớt nhẹ men lòng/ Mây trời pha dáng lụa hồng giăng ngang/ Có thuyền viễn xứ Đà - Giang/ Một lần dạt bến qua ngàn lau thưa” (Thuyền viễn xứ).

Những người Bắc, người Hà Nội vào Nam nhiều nhất là những người dân di cư.

Tôi tìm gặp Linh mục Antôn Nguyễn Ngọc Sơn, nguyên Thư ký Hội đồng Giám mục Việt Nam, Tổng thư ký Ủy ban bác ái xã hội trực thuộc hội đồng Giám mục Việt Nam, nghe ông kể về cuộc di cư khổng lồ năm 1954. Linh mục nói với tôi:  “Theo số liệu thì năm 1954 có khoảng 1 triệu người miền Bắc di cư vào Nam và khoảng 80% số họ là người công giáo. Chúng ta nhớ lại rằng trước thời điểm 1954 người công giáo chủ yếu sống ở miền Bắc. Trong đoàn quân Nam tiến thời chống Pháp, nhiều giáo dân đã theo Vệ quốc Đoàn vào Nam nhưng số lượng không nhiều. Đến năm 1954 mới có cuộc di dân lớn như vậy. Điều này làm thay đổi lịch sử công giáo Việt Nam, vì hiện nay cả nước có hơn 6 triệu giáo dân thì ở miền Nam chiếm 4 triệu người”.

Linh mục Antôn Nguyễn Ngọc Sơn vẫn giữ nếp của người truyền đạo khi xưa, tự chăm lo sức khỏe cho bản thân và giáo dân. Ông rất thông thạo về nghề thuốc. Nơi ở của ông có rất nhiều loại thuốc cũng như sách vở chữa trị các bệnh thông thường. Căn phòng ông như một thư viện với các giá sách che hết cả lối đi.

Có một cái lệ bất thành văn, đó là các ca sĩ phòng trà tại Sài Gòn trước đây và cho đến tận bây giờ vẫn hát bằng giọng Bắc chuẩn. Khi đi xem ca nhạc phòng trà, một đặc sản của thành phố phương Nam, người ta chỉ nghe các ca sĩ hát bằng chất giọng Hà Nội. Đó là khi di cư, các nghệ sĩ phòng trà ở Hà Nội đã đem văn hóa nhạc phòng trà từ Hà Nội vào Nam.

Một trong những giọng ca nổi tiếng nhất tại Sài Gòn chính là Khánh Ly, một người theo đạo Công Giáo. Bố chị vốn sinh hoạt văn nghệ với những người như Phạm Duy ở ngoài Bắc. Vào Nam rất nhiều năm, Khánh Ly trở lại Hà Nội và biểu diễn trong chính ngày giỗ mẹ mình bằng thứ tiếng Hà Nội những năm 1950. Tôi đặt chị viết bài báo Tết, chị nhắn hỏi: “Báo em ở đâu?”. Tôi bảo báo ở Hà Nội, thế là 2 ngày sau tôi nhận được bài.

Thỉnh thoảng, tôi lại gặp các ca sĩ trẻ Hà Nội vào TPHCM hát ở các phòng trà. Hầu như họ không gặp nhiều khó khăn, vì không ít phòng trà, từ người chủ, nhạc công, đến các ca sĩ, nghệ sĩ đều nói giọng Hà Nội. Họ hòa nhập với nhau rất nhanh. Sau các buổi diễn, họ đi ăn bún chả, phở (có thêm giá) hoặc ăn ốc đêm (Hà Nội có món ốc Hồ Tây).

Những nghệ sĩ kỳ cựu từ Hà Nội vào, có thể kể tới Phạm Duy và những người bạn của ông. Nhà thơ Phạm Thiên Thư nói với tôi: “Những năm 1970, tôi tu ở chùa, nhưng Phạm Duy cùng Nguyễn Đức Quỳnh và nhiều anh em văn nghệ ngoài Bắc vào vẫn thường tới tìm tôi, rủ tôi đi ăn cơm chay nữa. Phạm Duy bảo tôi viết lời để ông ấy phổ nhạc, nên tôi viết một mạch 10 bài đạo ca”.

Phạm Thiên Thư cũng là người gốc Bắc, ông vào Nam cùng mẹ (là một lang y thường bốc thuốc Nam cho anh em văn nghệ). Phạm Thiên Thư viết “Đoạn trường vô thanh” năm 1972 rất nổi tiếng, dựa vào cảm xúc đất nước bị chia cắt và khát khao thống nhất. Mỗi lần trò chuyện, ông lại bảo: “Tôi vốn quê ngoài Bắc, vào Nam khi còn là một cậu bé…”.

Người ta thường nói tới bộ ba nhạc sĩ Hà Nội gốc thành danh tại TPHCM sau năm 1975, đó là Trần Tiến, Phú Quang, Dương Thụ. Khi còn ở Hà Nội, đôi khi tôi gặp anh Trần Tiến ra thăm nhà, anh thường trọ ở gần ga Hàng Cỏ. Khi tôi vào TPHCM làm việc, thường gặp anh Dương Thụ. Anh Thụ có vợ cùng làm cơ quan  cũ với tôi, thường trú tại TPHCM. Chúng tôi gọi là cơ quan B2. Có những đêm mấy anh em đi ăn ốc trời sáng bạch mới về. Chuyện không gì ngoài thơ phú, nhạc.

Nhạc sĩ Dương Thụ tại nhà riêng ở TPHCM Ảnh: Trần Nguyên Anh

Anh Dương Thụ kể: “Hồi anh mới vào Sài Gòn, cuộc sống vất vả quá, chẳng biết bao giờ mới về được Hà Nội, anh mới viết bài hát Mong về Hà Nội đấy. Ngọc Tân hát bài ấy hay”.

Bài Mong về Hà Nội của Dương Thụ có những câu nghe xé lòng như: “Tôi mong về Hà nội/ Để nghe gió sông Hồng thổi/ Để thương áo lên cài vội/ Một chiều đông rét mướt…”.

Anh Dương Thụ nhớ đất Bắc mãi chẳng nguôi ngoai. Anh đang sống ở TPHCM nhưng dồn tiền mua một ngôi nhà cũ ngoài Bắc Ninh, cứ xuân đến là anh lại khăn gói ra ngoài ấy để nấu bánh chưng, sắm câu đối Tết.

Những người Bắc ở lại TPHCM sau năm 1975, có rất nhiều người là bộ đội.

Cách đây mấy năm, tôi đi viết bài, tới phường 12 quận Tân Bình, mọi người bảo: “Chúng tôi gần sân bay, nhiều đơn vị bộ đội, nên phường tôi chẳng khác gì một đơn vị toàn người về hưu”. Lúc cao điểm, phường có 20 tướng, 160 tá hưởng lương hưu, đủ mọi loại binh chủng, 1.500 sĩ quan cấp úy. Hai khu K200 và K300 đều là bộ đội được cấp đất làm nhà. Phường có hơn 1.000 đảng viên. Trong số các cựu chiến binh tại phường 12, nhiều người từng được gặp Bác Hồ. Trong nhiều gia đình tại khu K.200, K.300, người ta thấy có bàn thờ Bác Hồ.

Giới chơi nhạc rock TPHCM thường biết đến nghệ danh một chàng nhạc sĩ kiêm ca sĩ hát rất bốc lửa là “Trần Toàn K.300”. Trần Toàn nói với tôi: “Em lấy biệt danh Trần Toàn K300 khi em sống ở chung cư tại khu K.300. Em còn lập ban nhạc có tên K.300 band”.

Một bài hát của Trần Toàn K.300 tên: “Hai người lính”, có đoạn: “Một ngày bình yên mây trắng bay - Người lính Việt Minh già Ngắm dạo phố phường lòng rộn ràng - hào hùng bài ca xưa”.

Nghệ sĩ nhiếp ảnh Trần Việt Đức thuộc thế hệ lớp nghệ sĩ mới vào TPHCM những năm gần đây. Tôi quen Trần Việt Đức khi còn ở Hà Nội, đây chính là một chàng trai phố cổ rất mê chụp ảnh những Hàng Gai, Hàng Đào. Thật bất ngờ, một ngày tôi gặp Trần Việt Đức vác máy săn ảnh bên kênh Nhiêu Lộc Thị Nghè.

“Ông vào đây rồi hả?”. Tôi hỏi. Trần Việt Đức bảo: “Nhà phố cổ Hà Nội vẫn còn, đóng cửa để đấy, ôm máy ảnh vào đây được mấy năm rồi”. Công việc của Trần Việt Đức, hết sức nghệ sĩ, hết sức khoa học, ngoài thời gian đón con, anh ta vác máy ảnh chui vào các ngóc ngách của Sài Gòn hôm nay, chụp ảnh không biết chán. Nhiều ngõ ngách quen thân và họ mời Trần Việt Đức ngồi lại uống cà phê, xem ảnh anh chụp.

Cách đây hơn một năm, nghệ sĩ ghi ta bass Đào Minh Pha cũng chuyển từ Hà Nội vào giảng dạy nhạc jazz tại Nhạc viện TPHCM. Bạn bè Pha thường nhắn tin hỏi: “Sài Gòn có gì hay không Pha?”, anh chàng nghệ sĩ này trả lời: “Bắt đầu khám phá”.

Nghệ sĩ đến từ Hà Nội, Đào Minh Pha đang giới thiệu dự án phát triển cộng đồng nhạc jazz tại TPHCM Ảnh: Trần Nguyên Anh

Đào Minh Pha và Hồ Đắc Anh Thi cùng bạn bè của mình đã sáng lập Câu lạc bộ Sài Gòn Jazz Club để phát triển nhạc jazz trong giới trẻ TPHCM.

Đào Minh Pha cũng mở một lớp dạy nhạc jazz miễn phí cho các trẻ em khiếm thị tại các mái ấm. Người nghệ sĩ này nhận ra rằng bên ngoài sự hào nhoáng vẫn còn rất nhiều thân phận bần hàn. Nơi đây, có những đứa trẻ không nhà không cửa, nhưng vẫn đêm đêm mơ về âm nhạc.

Tôi còn nhớ, khi hòa bình thống nhất, người làng tôi đều mong mỏi các chú các anh về nhà. Chúng tôi ngây thơ nghĩ rằng tất cả các anh sẽ về làng. Hóa ra không phải. Nhiều người vì công tác và vì các lý do khác nên ở lại Nam.

“Nhiều người Hà Nội vào TPHCM với suy nghĩ đất này khí hậu tốt, môi trường tốt, dễ làm ăn. Ý là vào để hưởng thụ, kiếm chác. Nhưng cũng có người vào Sài Gòn chỉ vì yêu thích Sài Gòn, muốn làm điều gì đó cho thành phố này”. Đào Minh Pha

1. Tôi có một cái hẹn làm việc với Giám đốc Công ty Zenbooks Joint Stock Company, một công ty in và phát hành sách có tiếng tăm tại Sài Gòn. Làm việc xong, chợt thấy thú vị khi nghe cô giám đốc Mai Lan Hương tự giới thiệu mình là người gốc Quảng Nam.

Ba mẹ cô người Điện Bàn theo cha đi tập kết ra Bắc, nên Mai Lan Hương được sinh tại Hà Nội năm 1966. Sau 1975, cô theo ba mẹ về quê sinh sống, sau đó định cư tại Đà Nẵng. Tốt nghiệp khoa Ngoại ngữ Trường Đại học Sư phạm Đà Nẵng, rồi có thời gian đi dạy tại đây.

Năm 1990, Mai Lan Hương chuyển vào Sài Gòn và tiếp tục đi dạy Anh ngữ. Cô nhớ lại: “Một sự ngẫu nhiên nào đó có lẽ bắt đầu từ lúc tôi gặp phải những khó khăn khi tìm kiếm tài liệu giảng dạy và sách bài tập tiếng Anh dành cho học sinh. Thế là tôi bèn cùng vài đồng nghiệp của mình bắt tay soạn một bộ sách bài tập tiếng Anh dành cho học sinh phổ thông. Những tập sách đầu tiên của tôi và đồng nghiệp ra mắt lúc đó đã được học sinh đón nhận nồng nhiệt và được các trường phổ thông sử dụng làm sách tham khảo”.

Thời đó sách tham khảo dành cho học sinh phổ thông còn hiếm hoi, bằng những kinh nghiệm cá nhân trong lúc đi tìm nhà in để xuất bản và phát hành, cô chuyển sang in ấn và phát hành sách giáo khoa dùng để tham khảo. Công việc mới của Mai Lan Hương là xây dựng chương trình, tìm hiểu thêm các loại sách về các  mô hình giáo dục tiên tiến, mua tác quyền, tổ chức dịch thuật nếu là sách nước ngoài, biên tập, in và phát hành.

Sau đó, Mai Lan Hương quyết định “ra riêng”. Cô thành lập Công ty CP Zenbooks, chuyên về các đầu sách đặc trưng dành cho giáo dục và thiếu nhi. Sau gần hai mươi năm hoạt động, ngày nay Zenbooks là một cái tên gây được nhiều ấn tượng đối với ngành phát hành sách và thị dân Sài Gòn. Hiện Mai Lan Hương đang ý định phát hành một loạt sách tham khảo mới dành cho học sinh phổ thông.

2. Chia tay Mai Lan Hương trong cái nắng chói chang của Sài thành, tôi gọi điện hẹn gặp Bùi Tiến Tuấn để lấy thêm thông tin về triển lãm sắp đến của anh tại Sài Gòn. Sinh năm 1971 tại Hội An, Bùi Tiến Tuấn xuất thân từ một gia đình gia giáo nhưng đầy chất văn nghệ, mê mỹ thuật từ khi còn nhỏ nên anh xác định đi theo con đường hội họa. Ngay từ năm học lớp bảy, Bùi Tiến Tuấn đã đoạt nhiều giải mỹ thuật dành cho thiếu nhi.

Sau tám năm theo học tại Đại học Mỹ thuật TP.Hồ Chí Minh, khi ra trường Bùi Tiến Tuấn tham gia câu lạc bộ Họa sĩ Trẻ Sài Gòn. Thoạt tiên chủ đề sáng tác của anh thiên về Hội An và cuộc sống thường nhật ở Sài Gòn.

Học chuyên khoa lụa, nên hình bóng của những bậc thầy về lụa vốn xuất thân từ Trường Mỹ thuật Đông Dương đã gây áp lực tâm lý không nhỏ, làm cho Bùi Tiến Tuấn luôn cảm thấy ức chế, thậm chí bế tắc trong sáng tác. Anh luôn trăn trở tìm kiếm lối thoát cho mình và cả cho tranh lụa, và sự cố gắng phục hưng tranh lụa của những họa sĩ tâm huyết đã dẫn Bùi Tiến Tuấn trở lại trường mỹ thuật trong vai trò giảng viên chuyên khoa lụa.

Sau đó, anh bắt đầu khai thác chủ đề sáng tác về cuộc sống thị dân đương đại với những mật ngọt quyến rũ và nguy cơ tai hại của nó, trên nền lụa. Tác phẩm “Đàn bà, Mặt nạ và Bóng tối” được thể hiện trên lụa đoạt huy chương bạc tại triển lãm toàn quốc năm 2010 và sau đó được Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam sưu tập, là một động lực lớn để Bùi Tiến Tuấn có thể khẳng định mình, tự tin khai mở con đường mới cho dòng tranh lụa Việt Nam đương đại.

Ngoài những triển lãm nhóm và cá nhân trong và ngoài nước, năm 2013 anh ra mắt triển lãm cá nhân “Hội An – Hoài niệm” tại Sài Gòn như một nỗi nhớ, một lời tri ân về mảnh đất nơi anh sinh thành.

Năm 2018, Bùi Tiến Tuấn ra mắt triển lãm tranh lụa với chủ đề “Hơi thở nhẹ” tại Hội An. Khai thác vẻ đẹp trong những mặt xô bồ của cuộc sống, hình ảnh phụ nữ hiện đại với những đường nét quyến rũ theo phong cách lãng mạn trong tranh của anh là một dấu hỏi lớn về vấn đề nữ quyền và những sự phù phiếm trong cuộc sống đương đại. Và triển lãm “Hơi thở nhẹ” cũng đã định danh Bùi Tiến Tuấn là một trong những họa sĩ hàng đầu trong dòng tranh lụa đương đại nước nhà hiện nay.

3. Cuộc gặp mặt chiều hôm đó đúng là cuộc gặp của mấy tay Quảng Nam giữa đất Sài Gòn: Bùi Tiến Tuấn, Lý Đợi, tôi và Trà Cù Lũ. Dân văn nghệ Quảng Nam ở Sài Gòn lớp chừng sáu mươi tuổi đổ lại chắc ít còn ai lạ lẫm với cái tên Trà Cù Lũ, tên thật là Trương Bách Thảo sinh tại Hội An năm 1974. Đầu thập kỷ 1990, lúc nền kinh tế Hội An đang trên đà rơi tự do, cũng như những thanh niên cùng quê, anh vào Sài Gòn tìm kế sinh nhai. Tại Sài Gòn, Trà Cù Lũ theo học nhiếp ảnh, quay phim từ một người chú đang hành nghề ở đây.

Sau khi lập gia đình, anh ra mở hiệu riêng. Cái cách ăn cục nói hòn quê quê kiểu Quảng Nam, kèm theo tay nghề lão luyện đã giúp anh có thêm rất nhiều khách hàng mời tham gia tổ chức những sự kiện lớn. Thậm chí có người đã từng mời Trà Cù Lũ ra nước ngoài để quay phim chụp ảnh sự kiện cho công ty của mình. Tiếng lành đồn xa, anh từng được mời làm tay máy chính cho đám cưới của cháu ngoại cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt tại Sài Gòn.

Năm 2008 dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Henrique Calisto, lần đầu tiên đội tuyển bóng đá Việt Nam đoạt được huy chương vàng SEAgame. Năm 2009, chương trình “Giao lưu với đội tuyển bóng đá Việt Nam” là một sự kiện lớn mà Trà Cù Lũ được mời tham gia trong vai trò nhiếp ảnh cho sự kiện. Anh được mời tham gia sự kiện “Hoa hậu Trái đất” năm 2010 tổ chức tại Nha Trang và “Hoa hậu các dân tộc Việt Nam” năm 2011.

Ngoài những sự kiện chính trị, văn hóa, thể thao lớn tại Sài Gòn, gần đây nhất Trà Cù Lũ được mời tham gia trong vai trò quay phim - nhiếp ảnh hậu trường và sự kiện ra mắt bộ phim đình đám “Kiều @” của đạo diễn Đỗ Thành An tại Hà Nội. Trà Cù Lũ quan niệm khi hành nghề phải chuyên tâm, giữ được chữ tín để đáp ứng được lòng tin của khách hàng, đó cũng là tính cách đáng yêu luôn hết mình vì công việc của dân xứ Quảng.

Họ  - những người Quảng phải xa quê vào Sài Gòn sinh sống bởi nhiều lý do khác nhau. Có người nổi tiếng, có kẻ bình thường, nhưng với khả năng và bản lĩnh tự thân, họ đã tạo dựng sự nghiệp của riêng mình trên mọi lĩnh vực từ văn chương, báo chí đến nhiếp ảnh, mỹ thuật ở vùng đất mới. Xa quê đằng đẵng nhưng khi tiếp xúc với họ, mới nhận ra cái “chất Quảng” dường như chưa từng phai nhạt bao giờ. Bỗng thấy xúc động biết bao nhiêu khi giữa đất Sài Gòn được nghe họ trả lời ai đó: “Tụi tui dân Quảng Nôm”.

Những quán chè ở Sài Gòn có rất nhiều loại, mùi vị lạ ăn hay hay, từ những quán hàng rong đến các cửa hàng lớn nhỏ. Giữa vô vàn sự lựa chọn ấy, khám phá những món chè đến từ các xứ sở quả là một điều thú vị khi bạn tới nơi này.

Ấn tượng ban đầu của loại chè này khá giống chè Thái, bởi thành phần của hai loại chè này thuộc loại 49-50, nghĩa là chè Thái có gì, chè Mỹ có thứ đó, từ thốt nốt, đến rau câu thái sợi, miếng mít vàng ươm hay hạt lựu đỏ au.

Song chè Mỹ không có cái mùi đáng sợ (so với khẩu vị một số người) của sầu riêng, cái ngọt của chè Thái, mà vương vấn ở vị béo thơm của các loại kem được nhập từ Mỹ cùng các ngọt được đánh giá là thanh nhẹ, không quá ngấy.

Chè Thái mang nét đặc trưng của nền ẩm thực ở một đất nước có bốn mùa hoa trái: trong món chè, trái cây là nguyên liệu chủ đạo.

Chè Thái ở đây có rất nhiều loại kể ra như: Thái truyền thống, Thái đen, Thái ngô, Thái đậu đỏ… nhưng để nói đến hai từ đặc biệt thì phải kể đến chè Thái hoa quả và chè Thái sầu riêng.

Chè Thái Lan gồm có các nguyên liệu đơn giản nên thực khách khá yên tâm khi thưởng thức như: thạch hạt lựu giòn giòn, thạch dừa non, trân châu dừa trong vắt, trân châu li ti quen thuộc kết hợp với sợi dài màu xanh thơm lừng mùi hương lá nếp đặc trưng của chè Thái; rồi sau đó chan lên nước cốt dừa trắng ngà, béo ngậy.

Chè Singapore có rất nhiều loại mùi vị lạ ăn hay hay, đơn cử như Cầu Vồng Tuyết được làm từ các loại trái cây nhập khẩu như nho, thơm, ổi, thốt nốt, đậu đỏ và bắp, trang trí theo cầu vồng. Chè ăn với siro, tắc và sữa.

Giữa một thiên đường chè của Sài Gòn, chè Tàu – chè của người Hoa chiếm một “địa bàn” khá rộng lớn, không chỉ vì nó ngon và lạ miệng, mà còn vì mỗi loại chè của người Hoa đều được ví như mọt loại thuốc bổ thiên nhiên, bổ sung khí huyết, giúp thanh nhiệt, trị bệnh… Điều đặc biệt là, trong tất cả các món chè Tàu đề không hề có sự hiện diện của món nước cốt dừa thường thấy trong các món chè đặc trưng tại Nam Bộ. Mà thay vào đó là sữa tươi được chế biến lại với vị rất thanh và nhẹ.

Chợ Lê Hồng Phong, Q.10 còn được gọi là chợ Campuchia hay chợ Miên vì đây là khu chợ tập trung những người dân Việt hồi hương từ Campuchia. Và chỉ đến đây bạn mới thưởng thức được những món chè độc đáo, mang đậm hương vị xứ Chùa Tháp.Trừ cái vị nước cốt dừa béo, thơm sầu riêng, thì chè này hoàn toàn khác hẳn chè Thái.Hương vị sầu riêng hoà với vị béo của sữa tươi, nước cốt dừa, mằn mặn của lòng đỏ trứng cũng đủ tạo nên nét đặc trưng của chè. Độc đáo nhất phải kể đến món chè bí chưng (tiếng Campuchia gọi là num-à-pơi). Bí dùng để nấu chè là loại bí ngô nhỏ xinh chắc, sáp không bở như loại bí ngô to. Ruột bí được nạo rỗng, thay vào bằng hỗn hợp sữa bột, sữa đặc và cả nước cốt dừa, tất cả đánh cùng với lòng đỏ trứng, đem hấp cách thủy, sao cho quả bí mềm mà không nhão, lớp vỏ ngoài vẫn còn nguyên không bục.Chè Nhật Bản

Nếu là tín đồ trung thành của các món ăn Nhật Bản, chắc chắn bạn không thể bỏ qua món đậu tuyết Nhật. Tên gọi của món ăn đã gợi sự tinh khiết, tươi mát nên rất thích hợp khi dùng vào mùa hè, chúng còn có tác dụng giải nhiệt rất tốt. Chè Nhật ngon mềm, thanh mát, ngọt bùi của các loại trân châu, thơm lừng của các loại hoa quả.

Chè Nhật chỉ mới xuất hiện ở Sài Gòn những năm gần đây song món này cũng nhận được khá nhiều sự quan tâm của giới trẻ hay những người mê món Nhật.

Không chỉ dừng lại ở các phiên chợ tình, lối sống buông thả của nhiều đám trẻ thích đi hoang và thủ đoạn độc ác của những gã ma cô, Sài Gòn sau 0h còn ẩn hiện nhiều tệ nạn và điểm đen về tình hình an ninh trật tự. Ở những nơi đó, cảnh lọc lừa, chèn ép,… như là một phần tất yếu của bóng đêm, là lăng kính phản ánh sinh động một phần bộ mặt thật của thành phố hoa lệ khi ánh đèn đường tỏa sáng.

Bao gồm các con đường Phạm Ngũ Lão, Đề Thám, Bùi Viện, đây là tổ hợp ăn chơi nức tiếng trên đất Sài thành. Về đêm, phố Tây đèn sáng rực như ban ngày. 2h sáng, tại bar Crazy Buffalo, nhạc nổi ầm ầm hòa cùng âm thanh chát chúa của các quán bar kề bên dễ làm ai đó ngợp tim, nhức óc.

Trong mớ tạp âm chát chúa ấy, chúng tôi bắt gặp bên này đường Bùi Viện 4 “gái mồi”, em cụng ly, em đá lưỡi, em nằm gọn trong lòng 3 ông Tây cao to như hộ pháp. Một dân chơi tên Khang nói: “Trông vậy thôi chứ lòng vòng qua lại như vậy mỗi đêm có đứa thu cả năm bảy trăm đô đấy”.

Càng gần tới sáng, gái và khách say lướt khướt kè nhau ra taxi tấp về khách sạn. Dọc đường Đề Thám, hễ thấy có ông Tây nào cuốc bộ là phường “cò gái” ào tới tiếp thị. Trên đường rời khỏi khu phố Tây, chúng tôi gặp 2 ông Tây có lẽ là dân gay đang tay trong tay bách bộ. Bị đám “cò” quấy rối chặn trước chắn sau…, khước từ mãi không được, cả 2 hét lên: “I don't want” (Tao không muốn).

Vừa lúc này xuất hiện nhóm 3 anh chàng đạp xe tay hành nghề đấm bóp giác hơi. Rất sành điệu, một trong hai ông Tây trên lao ra ngoắc tay gọi. Cả đám ngay sau đó biến mất trong con hẻm nhỏ trên đường Bùi Viện.

“Dân đấm bóp giác hơi lởn vởn ở phố Tây có đến 99,99% sẵn sàng bán thân cho đám khách Tây bệnh hoạn. Lắm đứa còn chực chờ khách sơ hở là trổ mòi rút ví, ém tư trang” - anh Khang, hướng dẫn viên Công ty Lữ hành T&B, cho biết.

Gặp bọn dùng trẻ em để kiếm chác

Trong quá trình tiếp cận phố Tây, chúng tôi ghi nhận nhiều hình ảnh đau lòng về những đứa trẻ bán thuốc lá, kẹo si-gum khoảng 12-14 tuổi, mặc đồng phục trông rất đáng yêu. Để bán được hàng, đám trẻ mặc nhiên cho không ít khách Tây ôm hôn một cách bệnh hoạn. Điểm tập kết của đám trẻ diễn ra tại khu vực Hồ Con Rùa. Khoảng 1h sáng 4/11, chúng tôi tận mắt chứng kiến “hang ổ” của bọn chăn dắt trẻ em. Hôm ấy bọn trẻ không bán được nhiều hàng nên bị đám chăn dắt gồm 3 người đàn bà và 1 gã thanh niên mặt mày bặm trợn, mắt láo liên chửi mắng.

Có ít nhất 8 đứa trẻ bị đám người kia chăn dắt. Dù cố thăm hỏi nhưng chúng tôi chẳng được đám trẻ hở nửa lời. Anh thanh niên bán khô mực tên Quân ở gần đấy bỏ nhỏ: “Đám người chăn dắt các cháu ở đủ tỉnh thành như Thanh Hóa, Quảng Trị, Quảng Bình. Gọi là cha mẹ chứ chúng chẳng có chút máu mủ, họ hàng gì với mấy đứa nhỏ. Từ lúc 4h chiều, bọn chúng ném đám trẻ ra hè phố, đến 12h khuya mới cho ăn cơm. Đứa nào bán hết nhiều được cho ăn nhiều, đứa nào bán không hết thì bị đói”.

Gần 2h sáng, đám trẻ tụ lại để đám người chăn dắt kè về. Nhiều em quá mệt mỏi phải ngủ thiếp trên xe với cái bụng lép kẹp. Qua ánh đèn đường vàng vọt, chúng tôi đau lòng khi nhận thấy các cháu gầy yếu, mắt quầng thâm, hậu quả của việc bị vắt sức, thiếu ngủ và thường xuyên bị ăn đói cùng những đòn roi của lũ chăn dắt bất lương…

Nạn nhân của những trò ăn chơi khả ố

Đêm về khuya, chúng tôi rong ruổi trên những con đường đổ về các quận, huyện ngoại thành. Cứ nghĩ rằng nơi ấy phố xá sẽ bình yên hơn… Song cũng chính những cung đường ngoại ô ấy, có không ít nạn nhân bị bọn côn đồ, say thuốc làm liều.

Người chúng tôi gặp là một lao công đang quét rác trên xa lộ Hà Nội, anh tên Bình, giọng trĩu nặng nỗi buồn: “Màn đêm nguy hiểm lắm! Nhiều khi lỡ lia chổi dù chỉ đụng cái bánh xe mình cũng bị đám giang hồ năm sáu đứa nhảy vô dần tơi bời. Chuyện bị đám yêng hùng ngông cuồng rồ ga lao thẳng là thường”.

Anh Trần Anh Hùng, đồng nghiệp với anh Bình kể chuyện: “Có bận tôi đang quét thì bị 4 tên say xỉn vô cớ chửi rủa. Tôi im lặng làm việc thì chúng bảo mình khinh người và nhảy vô đập gãy sống mũi. Chị em lao công quét đường bị bọn dâm tặc, bệnh hoạn lợi dụng đêm vắng bất ngờ xông tới sờ soạng hoặc đứng nhìn chằm chằm rồi khoe của quý…”.

Tại khu mũi tàu Trường Chinh - Cộng Hòa (quận Tân Bình), bác tài xe ôm tên Trần Văn Sáu phẫn nộ kể chuyện anh và các đồng nghiệp không ít lần bị đám nhóc đầu tóc nhuộm vàng, nồng nặc mùi rượu bia, phía sau xe đèo mấy cô bồ tới hỏi đường. Hỏi xong “phần thưởng” là mấy cú thoi, bạt tai chí mạng. “Những lúc như thế tôi chỉ nuốt giận chứ không dám phản kháng vì sợ bị chúng dùng dao lụi chết”.

Anh Sáu cảnh báo: “Đi đường ban đêm nhớ phải cảnh giác với mọi sự. Cách đây hai hôm có ông nọ ngủ không được bèn ra gọi một tay xóc xèng tấp vào vỉa hè ở bên kia đường Trường Chinh đấm bóp giác hơi. Thừa lúc ông này phê, thằng nọ gí dao vô cổ trấn hết tiền bạc rồi dzọt lẹ”.

Đêm khuya thăm thẳm dần trôi. Trước khi rồ máy, anh Sáu lấy kinh nghiệm 12 năm bám đường, nhắn nhủ: “Đi đêm nhớ đừng cho ai quá giang. Nhiều tay dù rất cẩn trọng nhưng thấy mấy em gái xinh đẹp vẫy tay đã mất cảnh giác, vừa tấp lại bị nhóm lưu manh lao ra đánh hội đồng trấn xe. Hổm trước có tay nọ cũng vì dính chiêu này mà bị hai thằng mặt mày bặm trợn chặn lại dần một trận vì “dám giựt vợ tao”. Đến khi đứa con gái và hai thằng nọ biến mất, anh ta chỉ còn biết kêu trời vì điện thoại, ví và chiếc xe máy bị bọn cô hồn cướp mất”.

Theo thống kê của Sở LĐ-TB&XH TP Hồ Chí Minh, toàn thành phố hiện có 20.605 cơ sở kinh doanh các dịch vụ nhạy cảm. Trong đó có 12 vũ trường, 323 quán karaoke, 743 nhà hàng, quán ăn, 12.543 khách sạn-nhà trọ, 138 cơ sở massage, 805 tiệm hớt tóc thanh nữ, 6.041 quán cà phê nhạc có tiếp viên nữ. Nếu tính số cơ sở hoạt động không phép là 25.000 cơ sở. Trong số 20.605 cơ sở kinh doanh dịch vụ nhạy cảm trên, khối vũ trường, nhà hàng - quán ăn có tiếp viên nữ, các cơ sở massage liên quan đến tệ nạn mại dâm nhiều nhất.